Trên máy bay vận tải cao tốc, sắc mặt Hà Tông âm trầm.
Hắn là thợ săn cảnh giới Đồng Hóa thượng tự của tỉnh Đông Sơn, có thể xem là một trong số những quản lý cao cấp của Hiệp Hội Thợ Săn tỉnh Đông Sơn.
Sau khi nhận được tin tức của tổng bộ truyền tới, Hà Tông lập tức triệu tập người, tập trung hơn mười vị thợ săn các cấp ngồi lên máy bay vận tải cao tốc của hiệp hội bay thẳng tới thành phố Lộc Cảng.
Nhưng dù sao thì tin tức được chuyển tới nhiều người, cộng thêm tập trung nhân sự cũng cần thời gian, với lại khoảng cách của thành phố Phù Dung Hà với tỉnh Đông Sơn cũng có hơi xa, vì thế lúc tới nơi thì đã hơi chậm một chút.
Với tư cách là một trong những quản lý cấp cao của hiệp hội, Hà Tông ngay từ lúc ban đầu đã biết ẩn dưới sự an bình của liên bang chính là mạch nước ngầm mãnh liệt không gì sánh bằng.
Vô số tổ chức bí mật ẩn trong bóng tối chờ đợi ngày hiệp hội lộ ra nhược điểm.
Mặc dù hiệp hội vẫn luôn dốc hết sức tấn công nhưng vẫn không thể loại bỏ sạch sẽ được những tổ chức bí ẩn kia.
Nhưng Hà Tông không ngờ lại có tổ chức bí ẩn hung hăng tới mức trực tiếp sống mái với nhau ở trong thành phố!
Hơn mười quái vật cấp Tai Hại, mười sinh vật cấp Tai Nạn, không chút giấu giếm chiến đầu với nhau trong thành phố tỉnh Đông Sơn mà hắn quản lý!
Này không thể nghi ngờ là tát một cái thật mạnh thẳng vào mặt đám quản lý cấp cao tỉnh Đông Sơn bọn họ!
"Càng ngày càng hung hăng mà, tốt nhất bọn mày nên đánh chậm một chút mới tốt, như vậy tao mới có thể một lưới bắt gọn đám bọn mày!"
Lúc máy bay xuất hiện phía trên chiến trường, Hà Tông không đợi máy bay đáp xuống đã trực tiếp mở cửa khoang tung người nhảy xuống, sau khi rơi tự do đáp xuống đất thì dẫm mặt đất thành một cái hố sâu, mà hắn thì không chút tổn thương nào từ trong hố bước ra.
Nhìn một mảnh đổ nát hỗn loạn và đủ loại hơi thở của quái vật còn sót lại, Hà Tông trầm mặc.
Thực hiển nhiên bọn họ đã tới chậm, đám quái vật kia đã giải tán rồi, để lại manh mối không biết có thể dùng để tra xét hay không.
"Ngài chính là người hiệp hội phái tới hỗ trợ đúng không, tiếc là tới chậm rồi, hơn mười phút trước đám quái vật kia đã bỏ chạy, trận chiến này tôi không nhúng tay vào, dù sao thì sức của mình một mình tôi cũng không thể nào ảnh hưởng tới cuộc chiến." Ôn Văn dẫn theo một con ác ma bị đánh ngất xỉu đi tới trước mặt Hà Tông nói.
"Cậu chính là Biến Thái đã báo cáo tình huống kia à, cái này không trách cậu, ngoại trừ có người siêu năng thượng tự ở đây, bằng không đổi lại là ai cũng không thể ngăn cản được trận chiến này, cũng may chiến trường của chúng là trong nhà máy này, bằng không công việc giải quyết hậu quả sẽ rất lớn." Hà Tông bùi ngùi nopi1.
Ôn Văn nhún nhún vai, hiện giờ anh đã không cảm thấy gì với chuyện bị người ta gọi là Biến Thái nữa rồi, dù sao cũng là do chính anh chọn, chờ Từ Hải chế tạo xong con rối hình người cho Tuân Thanh thì anh sẽ có được biệt hiệu mới.
"Nói tôi nghe một chút về tình huống đám ác ma này đi, cả tình huống của trận sống mái này nữa, để tôi xem thử xem có cơ hội bắt chúng trở lại hay không." Hà Tông vừa quan sát hơi thở của cuộc chiến lưu lại vừa nói với Ôn Văn.
Lúc này máy bay vận tải đã đáp xuống đống đổ nát, nhóm thợ săn của tỉnh từ trên máy bay nhảy xuống, bắt đầu tiến hành điều tra toàn diện nơi này.
"Chuyện này phải nói từ hai ngày trước, tôi về nhà tảo mộ cha mẹ, sau đó một vị thám tử tới nói với tôi về chuyện của con trai mình..."
Tiếp đó Ôn Văn kể lại chuyện mình đã trải qua, ngoại trừ chuyện liên quan tới trạm thu nhận thì tất cả đều báo với Hà Tông.
Ngoại trừ chuyện liên quan tới trạm thu nhận, những chuyện khác mà Ôn Văn làm không cần phải giấu giếm, một lời nói dối cần một lời nói dối khác che giấu, vì thế nếu không muốn sơ suất thì tốt nhất là nói thật.
Mặt khác chuyện Ôn Văn làm hai hôm nay, ngoại trừ trạm thu nhận thì tất cả hành vi đều phù hợp với tiêu chuẩn của một siêu thợ săn, sẽ không làm Hà Tông nghi ngờ.
Lúc nghe tới thai nhân ma, vẻ mặt Hà Tông trở nên nghiêm túc, đối với phương pháp có thể làm càng nhiều ác ma cấp Tai Nạn giáng xuống này, không quản là coi trọng cỡ nào cũng không quá đáng.
Tiếp đó Hà Tông cặn kẽ hỏi chuyện cả nhà Uông Tuấn Nghị và thai nhân ma bị Ôn Văn bắt tới, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Cho dù nhóm thai nhân ma này được giải cứu, ác ma có thể chế tạo thai nhân ma cũng đã chết hết, nhưng có thể là đám ác ma Vực Sâu đã biết phương pháp này tồn tại, cứ vậy chuyện thai nhân ma một lần nữa xuất hiện chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau khi nói chuyện mười mấy phút, Ôn Văn tổng kết nói với Hà Tông: "Cuối cùng đám ác ma bị nhóm Hắc Thập Tự đánh tan, chỉ có một số ít ác ma thành công chạy trốn, sau đó nhóm Hắc Thập Tự kia biến mất."
"Biến mất là có ý gì, là trốn đi hay là..."
"Chính là ý đột nhiên biến mất, tôi không thấy rõ bọn chúng đã đi như thế nào." Ôn Văn giải thích với Hà Tông.
Hà Tông một lần nữa im lặng, tổ chức có thể dựng dục thai nhân ma đã đủ có uy hiếp rất lớn rồi.
Tới một cách đột nhiên, biến mất cũng đột nhiên, thậm chí Hà Tông cũng không thể xác định được là tổ chức gọi là 'Hắc Thập Tự' kia có từng hay động hay chưa.
So với tổ chức ác ma này, Hắc Thập Tự cũng không thể nào coi thường được.
Thấy sắc mặt âm trầm của Hà Tông, Ôn Văn cười khẽ nói: "Tổ chức Hắc Thập Tự này tuy là lần đầu tiên tôi thấy nhưng ngài không cần phải lo lắng như vậy đâu."
"Cậu có ý gì?" Hà Tông nhíu mày hỏi.
Ôn Văn suy nghĩ một chút rồi nói: "Chuyện này dính tới một ít tin tức tình báo bí mật, tôi không thể nói cặn kẽ với ngài, có điều Hắc Thập Tự có khả năng không phải quan hệ đối nghịch."
Lúc ở thành phố Phù Dung Hà, Ôn Văn và một đám người tận mắt nhìn thấy thập tự màu đen phá hủy trung tâm khu chung cư bị hủ hóa, mà hiệp hội Hiệp Hội Thợ Săn cũng cho rằng cường giả cấp Tai Biến 'Hắc Thập Tự' có lẽ có thiện ý với hiệp hội.
Vì thế Ôn Văn nói lời này với Hà Tông cũng không liên hệ chính mình với 'Hắc Thập Tự', ngược lại có thể ảnh hưởng tới hướng điều tra của Hà Tông theo một góc độ nào đó.
Hà Tông suy nghĩ một chút thì biết đại khái là xảy ra chuyện gì, cũng không hỏi về chuyện này.
"À đúng rồi, Hiệp Hội Thợ Săn thành phố Lộc Cảng đâu, sao tôi không thấy bọn họ?" Hà Tông khó hiểu hỏi, lẽ ra lúc này thì thợ săn địa phương hẳn phải giúp bọn họ điều tra mới đúng.
Ôn Văn cười he he, hời hợt nói với Hà Tông: "Bọn họ chắc vẫn còn ở bên ngoài, có lẽ lo lắng nơi này vẫn còn ác ma nên không dám vào, có điều thấy máy bay vận tải đáp xuống thì có lẽ sẽ tới nhanh tôi."
Hà Tông giật mình, trên mặt lộ ra vẻ mặt giận dữ, đây chính là tác phong của thợ săn trong thành phố tỉnh Đông Sơn mà hắn quản lý sao?
Khó trách đám quái vật kia dám sống mái với nhau trong thành phố Lộc Cảng như vậy!
Trên mặt Ôn Văn lộ ra nụ cười xấu xa, chờ xem chuyện cười của Hiệp Hội Thợ Săn thành phố Lộc Cảng.
Hiệp Hội Thợ Săn nơi này có lẽ không cấu kết với đám ác ma, thế nhưng ác ma có thể sống an nhàn ở đây như vậy tuyệt đối không thể thoát liên quan tới phong cách làm việc của bọn họ.
Một lát sau, một người siêu năng dáng người mập mạp vừa lau mồ hôi vừa chạy tới chỗ Hà Tông, hắn chính là đội trưởng tiểu đội thợ săn thành phố Lộc Cảng.
Nhìn thấy người mập mạp này, Hà Tông thở dài một chút, trên mặt lộ biểu cảm bất đắc dĩ nhiều hơn là phẫn nộ.
Ôn Văn chú ý tới vẻ mặt Hà Tông, anh híp mắt lại, có vẻ tên nhóc béo này có bối cảnh không tầm thường...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo